|
Giấc mơ hoa |
|
Người đẹp ngủ, chìm trong giấc mơ là hoa và lưới - những sợi lưới tình to mà không dễ lọt, thưa mà lại khó rơi. Ai có đủ bản lĩnh để nói
“Không!” khi nhìn người đẹp đang say trong giấc nồng như thế, dẫu có là quân tử cưỡi ngựa qua đường…
Hai gam màu nóng (đỏ) và lạnh (xanh) quyện lẫn vào nhau trong một chủ thể như ẩn dụ một sự giằng co trong tư tưởng của người xem.
Tác giả muốn hướng người xem đến cái đẹp, cái hoàn mỹ, cái gợi cảm của vóc dáng ngọc ngà kia và có thể còn có những vẻ đẹp tâm hồn khác mà anh muốn mượn vẻ đẹp của hình thể để ngụ ý cũng nên. Nhưng, để hiểu và để cảm được cái hồn của mỗi tác phẩm, nhất là những người mới xem lần đầu, có lẽ không tránh khỏi cái giằng co giữa một bên là
bắt
cái đầu mình phải nghĩ trong sáng, phải nghĩ đến cái Mỹ, với một bên là sự tò mò muốn khám phá những bí ẩn về giới tính.
Tác giả cũng rất “biết người, biết ta” khi để cô gái choàng tấm lưới lên người - như một sự cách điệu đáng yêu…
Nhà báo Đinh Thu Hiền
|
|
|