|
Hồn của đá |
|
Giữa một buổi trưa dịu nắng, em và tôi đã nhọc nhằn vượt qua những bãi đá gập ghềnh, nhấp nhô dưới lòng sông khô cạn để tìm đến một hốc đá chưa có dấu chân người bước qua.
Bên những khối đá nặng nề, sần sùi, xám xịt đã ẩn mình hàng ngàn năm nay dưới lòng sông, tôi lắng nghe từng thanh âm của bước chân em nhẹ nhàng vọng lại như tiếng thì thầm của đá.
Hình như đá cũng đang có một nỗi niềm…
|
|
|