|
Hoa nắng |
|
Với tôi, mỗi bức ảnh là cả một kỷ niệm sâu sắc về thời khắc, lương duyên để bắt được “nó”.
Ấy là một chuyến đi dài mệt mỏi lên vùng cát, nắng, gió ở miền Trung để tìm một không gian thích hợp cho ý tưởng. Vừa nhận phòng cho người mẫu, tôi bỗng sựng người, ngây mặt ngồi bệt xuống sàn nhà ngẫm nghĩ. Em ngạc nhiên, thúc giục tôi “Sao anh kêu mệt mà không về phòng nghỉ ngơi lấy sức?”. Tôi “suỵt” khẽ, tiếp tục ngắm nghía, nghĩ ngợi rồi xắn tay áo, nhờ em giúp tôi di chuyển đồ đạc trong phòng. Bởi vì tôi chợt nhìn thấy ánh nắng hắt qua những khe tò vò, tạo thành những sợi nắng lung linh trên nền nhà với một vẻ đẹp đầy hứa hẹn. Căng tấm phông che tủ, không gian của căn phòng nhỏ buộc tôi phải thu người, nhoai tìm một góc bấm máy khá chật hẹp. Tôi chỉ kịp chớp nhanh mấy tấm trước khi nắng chiều đang nhanh xuống, thế là
“Hoa nắng” đã ra đời, nhanh và gọn như có ai đó đã dọn sẵn cho mình.
|
|
|